Giới Hạn Nào Cho Chúng Ta

Chương 2: Giới Hạn Nào Cho Chúng Ta Chương 2


Cô qua đây năm 21 tuổi, cái tuổi mà quá lứa cho cấp trung học , thật ra ở Việt Nam cô đã lấy được bằng mười hai rồi nhưng nếu muốn tìm học một ngành nào đó thì cũng phải lấy được chứng chỉ tiếng anh , thời gian đầu khi qua đây cô cũng đã định vậy nhưng lại thấy hoàn cảnh gia đình nên thôi cô quyết định sẽ đi làm để phụ giúp ba má, nhưng khi đó mới qua tiếng anh thì không biết nhiều, xe cộ lại chẳng có nên công việc mà cô chọn là nail .
Công việc mà bất cứ người Việt nào mới qua cũng lựa chọn để nhanh cóng kiếm được tiền và ổn định kinh tế cho bản thân , tính đến nay cô đã làm công việc này gần ngần ấy thời gian cô sống ở đây .
Lại kể đến gia đình cô , nhà cô qua đây có tổng cộng bốn người , ba mẹ, cô và em trai, lúc mới qua gia đình cô ở chung với nhà ông bà nội và chú thím, nhưng khoảng hai năm sau thì nhà cô dọn ra ngoài ở riêng , nói thật thì là do ở Việt Nam ba má còn một số tài sản nên khi bán đi cũng được một số tiền , sau khi mang qua đây với cộng thêm đi làm để dành thêm một khoảng nữa thế là sau hai năm gia đình cô đã mua được một căn nhà , vừa ở cho bốn người ..
Trong thời gian đầu đi làm cô thường gặp một số chuyện khó khăn , như trong giao tiếp ngôn ngữ , còn bất cập nhiều điều nhưng từ từ về sau rồi cũng quen, với lại nhờ cố gắng học hỏi, nghiên cứu sách vở nên bây giờ cô có thể giao tiếp ,nghe và hiểu những gì họ nói ..những chuyện vui cũng có mà buồn cũng không thiếu, sau hơn ba năm đi làm cô có quen với một người bạn trai, anh hơn cô hai tuổi, là em trai của chị bạn làm chung với mình, cô còn nhớ ngày ấy khi lần đầu tiên gặp anh trong ngày sinh nhật con chỉ, hai người như trúng tiếng sét của nhau, họ nhìn nhau hồi lâu mà không nói, có lẽ ngày đó sự ngây thơ từ cô đã làm anh để ý hay gì đó , vì sau đó anh đã chủ động tìm đến tán tỉnh cô , thời gian đầu cô có hơi dè chừng một chút nhưng rồi về sau lại cảm thấy có phần yêu mến anh hơn , từ từ bọn họ đã thành một cặp, thường đi ăn , đi chơi, vui vẻ không gì tả nổi, rồi sau hơn hai năm một phần vì gia đình giục giã , một phần tuổi hai người cũng đã không còn nhỏ nên bọn họ định tính đến chuyện hôn nhân , nhà hàng , đồ cưới đều đã đặt đã thử , không ngờ gần đến ngày cưới lại có chuyện xảy ra, mà chuyện này cô lại không thể chấp nhận nên cô đã dứt khoát quyết định hủy hôn, cho dù người nhà hai bên có nói thế nào lòng cô cũng đã quyết , chắc có lẽ như người ta thường nói chia tay sớm bớt đau khổ, giải thoát cho cả hai.
Nhớ lại mấy hôm trước , khi nhìn thấy trên một tờ báo cần người ở vùng New Hampshire , cô đã không suy nghĩ nhấn nút gọi ngay vì lúc này cô chỉ muốn rời khỏi nơi đó một thời gian càng sớm càng tốt , vì từ lúc cô tập tành làm nail , cô đã rất cố gắng học hỏi nên bây giờ cô đã rành rẽ mọi thứ, rồi sau khi nói chuyện với người phụ nữ tên Thanh, nghe cô đồng ý đến đó ở lại làm người này có vẻ rất vui vì trên vùng hẻo lánh như vậy khó tìm được một người thợ giỏi , người này liền mở lời nếu cô không ngại có thể ở lại nhà bà rồi đi làm cho tiệm của bà ấy luôn, sau khi suy nghĩ một hồi cô đã đồng ý hôm nay đến gặp mặt .

Đăng bởi: